Hiện thực tàn nhẫn
Những lời nói dối, những sự bất lực, những câu hỏi không muốn trả lời. Series review sách Tội ác và Hình phạt.
Khi một đứa bé được dạy về những cái đẹp, điều thiện trên thế giới, chúng nghĩ ai cũng là người tốt cả. Nhưng thế giới tàn nhẫn hơn nhiều. Bực tức, phẫn nỗ, khó hiểu rồi bất lực là cảm xúc của Raskolnikov (tiếng Việt: rát-cô-ni-cốp) nhỏ bé khi lần đầu chứng kiến sự thật đầy tăm tối của thế giới bên ngoài.
Những gì chúng ta được dạy trên trường lớp là gì ? "Yêu thương đồng bào, bảo vệ người khác." "Thấy những điều xấu thì phải lên tiếng bảo vệ". Những bài học thật đầy cao thượng. Những đứa bé được dạy những bài học như vậy nhưng nếu tất cả những điều được học đó chỉ là một lời nói dối của người lớn, những biến chuyển tâm lý nào sẽ xảy ra? Một đứa bé sẽ nghĩ gì khi thấy những tội ác xảy. Có thể chúng sẽ hỏi cha mẹ mình "Tại sao người ta lại giết nhau?", "Chết là gì?". Những câu trả lời phổ biến của các bậc làm cha mẹ: "Chết là không còn sống nữa". "Không còn sống là gì", đứa bé hỏi tiếp. "Không còn sống là bất động, không có hoạt động gì, giống như lúc con ngủ vậy.", người mẹ trả lời. "Vậy giết ai đó chỉ là cho họ đi ngủ thôi ạ ?", cậu bé hỏi. Có thể đến đây, rất nhiều lớn không thể nào giải thích được tiếp và bỏ mặc đứa bé với câu hỏi.
Vậy làm sao để một đứa bé mới 8-9 tuổi trả lời câu hỏi "Cái chết là gì", "Điều thiện là gì" ? Trẻ con quan sát thế giới xung quanh để tìm ra đáp án cho chúng. Nhưng nếu hình ảnh của thế giới đi ngược lại hoàn toàn những gì chúng được học trên trường lớp thì sao ? Với trường hợp của [[Rodion Raskolnikov|Raskolnikov]] , khi chứng kiến sự thật tăm tối của thế giới, cậu giận dữ, bực bội rồi òa khóc vì bất lực. Cái ký ức đen tối về sự thật ám ảnh cậu bé [[Rodion Raskolnikov|Raskolnikov]] đến tận lúc trưởng thành.
"Những giấc mơ bệnh hoạn thì thường ở lại trong tâm trí một khoảng thời gian dài. Chúng là một tác nhân sâu đậm lên sự căng thẳng tột độ của tâm trí và sự đảo lộn chức năng của hệ thống thần kinh"
Trích chương 5 - Tội ác và Hình phạt
Trên một bãi cỏ của khu người giàu, Raskolnikov thiếp đi vì mệt. Trong giấc mơ, những ký ức ở căn hầm sâu thẳm trong tâm hồn cậu trở nên sống động hơn bao giờ hết. Raskolnikov lúc 7 tuổi cùng cha mình đi nhà thờ. Trên con đường từ nhà thờ về nhà, một nhóm nông dân say xỉn đi ra từ một quán rượu. Sau đó, một người nông dân tên là Mikolka (Mi-cô-ca) nhảy lên cái xe kéo của mình, ông gọi tất cả những bạn nhậu của mình lên xe và tuyên bố thật hùng hồn: "Ta xem làm con ngựa phi nước đại." Hơn chục người nhảy lênchiếc xe. Mikolka đánh vào con ngựa, nó bắt đầu căng mình kéo một lũ người đi. Trong hơi men rượu, Mikolka liên tục vọt roi vào lưng con ngựa nhưng con ngữa dù cố đến mức nào cũng không kéo cái xe đi được. Mikolka tức điên lên, hắn hét lên "Tao sẽ đánh con ngựa cái này cho đến khi nó chết thì thôi". Phát điên lên vì con ngựa không chịu di chuyển, Mikolka lấy một chiếc trục, đánh liên tục vào người con ngựa. "Giết nó đi", một người trong đám đông hét lên. Và rồi tất cả đều lao đánh đập con ngựa cái với bất cứ thứ gì họ có trong tay. Mikolka sau khi không đánh chết được con ngựa, hắn lấy một thanh xà beng ra và đập mạnh liên tục vào đầu và người con ngựa. Màu máu nhuộm với màu đất. Con ngã quỵ và chết. Raskolnikov nhỏ bé khóc lóc hỏi bố: "Cha ơi! Tại sao họ lại giết con ngựa tội nghiệp đó vậy."
Tội nghiệp Raskolnikov nhỏ bé. Điều gì là đúng đắn trong thế giới tàn nhẫn này? "Chúa dạy con cần yêu thương mọi vật, vậy sao những người kia tàn ác vậy", có thể Raskolnikov đã tự hỏi như vậy. “Ông ấy coi con ngựa của mình là một tài sản nên hắn đánh đập con ngựa đến chết như vậy. Nếu ông ta coi người khác là tài sản thì liệu ông ta có đánh đến chết người khác không?", một lập luận đơn giản Raskolnikov có thể luận ra. Khi lớn lên, chắc hẳn ám ảnh này đã tác động lớn đến quyết đi trở thành luật sư của Raskolnikov. Trở thành luật sư thì có thể giúp đỡ những người khác khỏi Mal hoặc trở thành những người như Mikolka. Những suy nghĩ thật cao thượng.
Nhưng liệu điều thiện trong Raskolnikov đứng vựng được trước những cơn bão đen tối đang chờ đợi cậu ở phía trước ?